(Nhiếp ảnh)
Dông dài như thế là để bạn hiểu rằng một bức ảnh chụp từ thế kỷ 20 chắc chắn sẽ rất khác so với hình chụp của năm 2018. Khác từ chất lượng ảnh đến phong cách, tư thế người chụp. Như chuyện tư thế người được chụp, ngày xưa thường rất thô cứng, gượng gạo và có phần kém tự nhiên.
Nhưng có một chi tiết rất nhiều bức ảnh được chụp thời xưa đều có. Như chùm ảnh dưới đây có một điểm chung đấy, liệu bạn có nhận ra không?
Để cho rõ hơn thì máy ảnh ngày xưa sử dụng phim chụp và nguyên lý hoạt động là để ánh sáng chiếu lên phim – hay còn gọi là phơi sáng – và từ đó in lại hình mà họ muốn. Tùy vào loại phim và độ nhạy sáng mà thời gian này sẽ khác nhau.
Như trước năm 1835, những bức ảnh đầu tiên ra đời cần đến 8h đồng hồ phơi sáng. Louis-Jacques-Mandé Daguerre sau đó cải thiện ảnh chụp xuống chỉ còn khoảng… 30 phút, rồi chỉ còn 7 – 8 phút cho mỗi pose ảnh từ năm 1840. Dù nhanh hơn, nhưng vẫn là quá chậm so với ngày nay.
Nói chung, câu chuyện chụp hình kỳ đầu là khá vất vả, cho cả người chụp lẫn người được chụp. Bởi lẽ, người được chụp sẽ phải giữ nguyên tư thế không cựa quậy trong ngần ấy phút để máy ảnh hoạt động và có một pose hình ưng ý.
Và để câu chuyện được dễ dàng hơn, người xưa nghĩ ra các đối sách khác nhau, như cho mẫu được dựa vào tường, ngồi trên ghế, hoặc đặt hẳn một bức tượng đằng sau cho người ta dựa vào. Nhưng nếu như chụp ảnh nhóm, thì giải pháp đơn giản nhất là… dựa vào vai nhau. Việc đặt tay lên vai người khác cho phép bạn giữa thăng bằng tốt hơn, để từ đó cải thiện chất lượng của ảnh chụp.